11/9/12
Chuyến Xe Buýt Thứ 5 (Nhiều Tác Giả)
Do you like this story?
Tập truyện
ngắn của 14 tác giả chắc chắn sẽ đóng góp nhiều hương vị. Mỗi người
viết đem đến một khung cảnh riêng biệt: thành thị, nông thôn, lớp học,
khu phố, bờ sông, con đường, với những nét đặc trưng của từng vùng,
miền, thể hiện qua mùa, qua cây cối, hoa cỏ,… Tất cả làm nên các không
gian khác nhau, xoay quanh người đọc. Nhưng điều quan trọng nhất,
dường như không ở đó. Mà ở những cảm xúc mà các câu chuyện tạo nên.
Cảm xúc về một thời đã qua, đẹp đẽ. Đó có thể cũng là điều mà những
người viết muốn chia sẻ với người đọc: là nỗi nhớ, là sự trân trọng
quãng thời gian đi học, mà người viết may mắn thể hiện ra được bằng
cách đặt bút viết, và may mắn giữ lại được sự trẻ trung của xúc cảm
qua cách kể những câu chuyện, khi thời gian vẫn tiếp tục tiến về phía
trước.
Tập truyện tập hợp các truyện ngắn của các tác giả: Văn Thành Lê (Mưa tháng sáu), Nguyễn Thiên Ngân (Quay lại và thấy lòng bình yên), Lê Thụy Ngàn Thương (Chuyến xe bus thứ 5), Tử Tử Anh (Ngày xa tít), Thới Trần Duyên Hải (Chỉ có thế thôi mà tự dưng tôi khóc), Phạm Đăng Đăng (Làm đuôi hoa sữa)…
1.
“Dưới gốc phượng già có kẻ đang nói về những dự định lớn lao, có kể
muốn xây tương lai từ đôi tay chai sần, đen sạm, từ những giọt mồ hôi
và từ những viên gạch màu đất nung. Yên ngước nhìn lên tán phượng.
Chòm lá lan rộng xòe ra như một chiếc dù (…)Và mưa, mưa tưới đẫm cả
vòm trời. Có một ngày Hàn Yên thôi không ghét mưa, mong cơn mưa cứ dài
mãi ra. Bởi vì khi ngừng mưa, ngày hôm nay sẽ phút chốc trở thành một
ngày xa tít tắp, xa đến nỗi sẽ chẳng bao giờ Yên còn tìm lại được…”
(trích truyện Ngày xa tít – Tử Tử Anh)
2. “Giọng Hưng vang lên đều đều bình thản từ cái CD mà nó gửi lại cho tôi. “Thảo ơi, mày đừng khóc được không? Có lẽ khi mày nghe được những gì tao nói thì tao đang ở một nơi rất xa. Nhưng mày đã thi tốt chứ? Còn một lần thi nữa. Lúc ấy hãy vững lên nha. Không có tao, mày vẫn là mày mà. Khi nào tao về, mày đánh, chửi mắng tao thế nào cũng được. Còn giờ thì tao không xin lỗi mày về nụ hôn đâu. Hãy để điều đó trở thành một kỉ niệm đẹp. Thế nhé, cô bạn!”
Thế đấy, chỉ có thế thôi mà tự dưng tôi khóc…” (trích truyện Chỉ có thế thôi mà tự dưng tôi khóc – Thới Trần Duyên Hải)
3. “Bạn làm cái gì vậy?” “Đi theo bạn!” “Chi?”. Gia Anh làm bộ mặt sầu thảm: “Đứng bên đó một mình buồn lắm! Tui cũng đợi xe buýt mà!” Nguyên nhíu mày: “Rồi làm sao bạn băng qua bển?” “Nguyên dắt tui qua!” “Còn tui thì sao?” Nguyên thở hắt ra. Đang đau đầu thì chuyến xe bus tiếp theo trờ tới, Nguyên định bước lên thì thấy Gia Anh đang đứng dưới nhìn theo, nước mắt như chợt chực ra. “Ngốc thật!” Nguyên lẩm bẩm, nó dợm người định quay đi nhưng liền quay lại: “Lần này nữa thôi nghen!” Gia Anh cười. Thế là Nguyên lại bỏ lỡ thêm chuyến xe buýt. (trích truyện Chuyến xe buýt thứ 5 – Lê Thụy Ngàn Thương).
Mời bạn đón đọc.
Tập truyện tập hợp các truyện ngắn của các tác giả: Văn Thành Lê (Mưa tháng sáu), Nguyễn Thiên Ngân (Quay lại và thấy lòng bình yên), Lê Thụy Ngàn Thương (Chuyến xe bus thứ 5), Tử Tử Anh (Ngày xa tít), Thới Trần Duyên Hải (Chỉ có thế thôi mà tự dưng tôi khóc), Phạm Đăng Đăng (Làm đuôi hoa sữa)…
2. “Giọng Hưng vang lên đều đều bình thản từ cái CD mà nó gửi lại cho tôi. “Thảo ơi, mày đừng khóc được không? Có lẽ khi mày nghe được những gì tao nói thì tao đang ở một nơi rất xa. Nhưng mày đã thi tốt chứ? Còn một lần thi nữa. Lúc ấy hãy vững lên nha. Không có tao, mày vẫn là mày mà. Khi nào tao về, mày đánh, chửi mắng tao thế nào cũng được. Còn giờ thì tao không xin lỗi mày về nụ hôn đâu. Hãy để điều đó trở thành một kỉ niệm đẹp. Thế nhé, cô bạn!”
Thế đấy, chỉ có thế thôi mà tự dưng tôi khóc…” (trích truyện Chỉ có thế thôi mà tự dưng tôi khóc – Thới Trần Duyên Hải)
3. “Bạn làm cái gì vậy?” “Đi theo bạn!” “Chi?”. Gia Anh làm bộ mặt sầu thảm: “Đứng bên đó một mình buồn lắm! Tui cũng đợi xe buýt mà!” Nguyên nhíu mày: “Rồi làm sao bạn băng qua bển?” “Nguyên dắt tui qua!” “Còn tui thì sao?” Nguyên thở hắt ra. Đang đau đầu thì chuyến xe bus tiếp theo trờ tới, Nguyên định bước lên thì thấy Gia Anh đang đứng dưới nhìn theo, nước mắt như chợt chực ra. “Ngốc thật!” Nguyên lẩm bẩm, nó dợm người định quay đi nhưng liền quay lại: “Lần này nữa thôi nghen!” Gia Anh cười. Thế là Nguyên lại bỏ lỡ thêm chuyến xe buýt. (trích truyện Chuyến xe buýt thứ 5 – Lê Thụy Ngàn Thương).
Mời bạn đón đọc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)


0 Responses to “Chuyến Xe Buýt Thứ 5 (Nhiều Tác Giả)”
Đăng nhận xét